Nguyễn Hồng Thái
“Lớp cha trước, lớp con sau
Đã thành đồng chí, chung câu quân hành”
adafafsfgsgsgsgssg- Thơ Tố Hữu -
Câu thơ ấy thật đúng với trường hợp của anh Lê Xuân Quảng- người đồng nghiệp thân thiết của tôi. Vâng, anh chính là con trai của liệt sĩ Lê Xuân Ba - một trong hai liệt sĩ đã hy sinh anh dũng vì sự nghiệp của Công ty, tên tuổi của Ông đã được mãi khắc ghi trong trang sử vàng truyền thống và trong trái tim của các thế hệ cán bộ công nhân viên Petrolimex Hà Nội. Chỉ khác rằng, nếu con đường của cha anh bị bom đạn kẻ thù tàn phá thì “đường hành quân” của anh lại bị ngăn trở bởi những trớ trêu của số phận. Từ khó khăn, thiệt thòi, anh vươn lên trong lao động với sự hỗ trợ, sẻ chia của một tập thể đoàn kết và giàu lòng nhân ái.
Gia đình nhỏ và những biến cố cuộc đời
Tháng 4.1972, với âm mưu “đưa miền Bắc Việt Nam trở lại thời kì đồ đá”, đế quốc Mỹ đưa loạt “pháo đài bay” B52 rải bom hủy diệt Hà Nội. Ngày 16.4.1972 trở thành ngày không thể quên đối với gia đình anh Lê Xuân Quảng. Loạt bom B52 dội xuống mặt đất Thủ đô tàn phá nhiều địa danh trong đó có Tổng kho Xăng dầu Đức Giang, trong cuộc chiến không cân sức, cùng với các đồng nghiệp bằng mọi giá giữ lấy, cứu lấy dòng xăng dầu, đồng chí Lê Xuân Ba - nguyên đội phó đội bảo vệ Tổng kho Xăng dầu Đức Giang- đã anh dũng hi sinh. Khi đó, anh Quảng vừa được hoài thai trong bụng mẹ.
Mẹ anh, trong nỗi đau tột cùng vì mất chồng lại thêm nỗi thương con chưa chào đời đã mồ côi cha, đã quyết tâm ở vậy thờ chồng nuôi con và dành hết tình yêu cho giọt máu đỏ. Anh Quảng lớn lên, cảm nhận thấm thía từng ngày tình mẫu tử thiêng liêng của mẹ, sự hi sinh vì nhiệm vụ, vì đất nước của cha.
Với truyền thống tốt đẹp của Petrolimex Hà Nội là tinh thần “tương thân, tương ái”; “uống nước nhớ nguồn” sự quan tâm đặc biệt tới con, em người lao động, năm 1993, anh Lê Xuân Quảng được tiếp nhận vào làm việc tại Công ty.
Sau thời gian anh Quảng kết hôn cùng người vợ thảo hiền, tần tảo, anh chị sinh được hai người con, một trai, một gái. Những tưởng hạnh phúc đã vẹn tròn thì trớ trêu thay, khi cậu con trai được hơn ba tuổi, vợ anh Quảng mắc bệnh hiểm nghèo. Vậy là một mình anh với công việc của người công nhân bán xăng phải gánh vác cả gia đình gồm mẹ già, vợ bệnh và hai con nhỏ. Bao nhiêu yêu thương biến thành hành động, anh cần mẫn, chăm chỉ như người mẹ đầy nghị lực của anh năm xưa – lo lắng vun vén thuốc thang cho mẹ, cho vợ; lo chuyện học hành, rèn dạy các con.
Cách đây hơn ba năm, người mẹ thân yêu của anh qua đời sau những trận đau ốm triền miên. Rồi đến đầu năm 2019, trong lúc nhà nhà đón Tết mừng xuân, quây quần đoàn viên ấm áp, thì vợ anh, không thể chống chọi được nữa với cơn bạo bệnh, cũng rời bỏ ba bố con trong nỗi đau thương vô cùng của người đàn ông vừa mới nửa cuộc đời đã bị mất đi những người thân yêu nhất.