Bùi Văn Thường
Cuối Tháng Giêng năm Ất Mùi tôi có dịp đi cùng Đoàn làm phim SCTV trên chặng lên Tây Bắc trong hành trình làm phim "Petrolimex ký sự". Chỉ một quãng ngắn ngủi trong cả chặng đường dài của 20 tập phim, nhưng chuyến đi mang lại cho tôi nhiều cảm xúc thú vị.
Tác nghiệp trên vách núi cheo leo
Nét mặt rạng ngời sau khi quay được cảnh quay vừa ý. Từ trái qua phải: anh Đức Long, chị Quế Ngọc và anh Tiếng Sáng.
Đây là một phần của những tập phim nói về nỗi gian truân, vất vả khi Petrolimex thực hiện nhiệm vụ chính trị của Đảng, Nhà nước: An sinh xã hội cho đồng bào vùng cao Tây Bắc của Tổ quốc, như tựa đề "Cõng chữ P lên ngàn".
Thú vị vì cách làm việc đầy nhiệt huyết, chuyên nghiệp của các anh chị trong Đoàn làm phim SCTV. Thú vị vì những chàng "Kỵ sỹ áo xanh" cưỡi trên lưng những con "Ngựa sắt" cõng hàng qua những đỉnh núi cheo leo mang xăng dầu lên Tây Bắc.
Chỉ cách Thủ đô chưa đầy 70 km, dốc Cun là thử thách đầu tiên cho những tay lái với những khúc cua tay áo đang chìm trong màn sương. Cả đoàn xe téc cõng hàng leo lên dốc, đến khúc cua gấp, đoàn xe phải rồ ga, tiếng động cơ gầm rú, rồi đoàn xe ì ạch leo lên. Để ghi được nỗi vất vả của anh em lái xe, Đoàn làm phim phải đi trước, vòng đi vòng lại để chọn được góc bấm máy vừa ý. Anh Đức Long, anh Tiếng Sáng vừa vác máy, vừa bám cây vượt qua vách núi gần như dựng đứng dưới sương mù trơn trượt để leo lên mỏm núi cao đặt máy quay. Giữa trời sương ướt đẫm như mưa, một tay anh Tiếng Sáng vừa cầm ô che mưa cho máy quay, một tay vừa túm áo giữ thăng bằng cho anh Đức Long bấm máy bên vách đá cheo leo trơn trượt. Thế rồi đạo diễn Trần Quế Ngọc, một cô gái có giọng nói ngọt ngào đậm chất Sài Gòn tưởng chân yếu tay mềm, cũng bám cây leo theo các anh, để đạo diễn ghi hình. Đứng dưới đường nhìn lên, tôi thầm cảm phục tinh thần làm việc và cả sự dũng cảm của các anh chị. Sau khi hoàn thành cảnh quay, ai nấy đều mệt nhoài, quần áo giầy dép lấm lem bùn đất, nhưng nét mặt, ánh mắt ai cũng rạng ngời vì vừa quay được những đoạn phim vừa ý.