Trương Thị Mai Anh
Những ngày hè mặt trời chăm chỉ thắp lửa chang chang trên khắp các con đường, bừng bừng hơn khi những chùm phượng rực đỏ chói, những cột khói đốt rơm rạ mùa lúa chín ngất ngây. Gió không vi vút đại ngàn, gió không vi vu 5 cửa ô mà chỉ có sự ngột ngạt nóng bức và lặng thinh của cây cối.
Lướt trên trang Facebook của 1 chàng lái xe, anh ấy gọi những con đường đèo dốc nắng cháy anh đã qua là Con đường hạnh phúc. Tự nhiên cảm thấy cay cay nơi khóe mắt. Nắng nóng tới độ người dân Thủ đô cố thủ trong nhà không ra đường, phố thưa như ngày mùng một tết, người ta có thể rán trứng trên đường nhựa, đường làng ngõ xóm vắng tanh. Người người đi tìm bóng râm mát vậy mà trên những con đường bỏng rát những chuyến xăng dầu của các anh vẫn cứ đều đặn lăn bánh, kể cả khi nhận hàng trả hàng đều giữa trời dưới nắng nóng.